Phong trào tặng sách cho một người không quen biết đã lan truyền trên cộng đồng mạng thế giới. Khoảng hơn một tuần nay, phong trào này được các mọt sách Việt hưởng ứng. Trên một số nhóm đọc sách như Hội thích truyện trinh thám, Cộng đồng đọc sách tinh hoa… đều xuất hiện những bài đăng với nội dung tặng sách.
![]() |
Tặng sách cho người lạ là phong trào lan rộng trên thế giới. |
“Luật chơi” nghe mô tả có vẻ phức tạp, nhưng khi tham gia thì khá đơn giản. Bất cứ cá nhân nào cũng có thể khởi xướng “trò chơi” này. Theo đó, người khởi xướng (A) sẽ đăng status “rủ” mọi người cùng tặng sách, cùng với hashtag “#SaveTheCuture” và “#bookexchange”. Ai ấn nút “like” status đó (B) nghĩa là đồng ý tham gia cuộc chơi, và chia sẻ status của (A). Những người like status của (B) là (C), họ cũng tham gia cuộc chơi, và chia sẻ status của (B). Còn (D) là những người like status của (C).
(A) sẽ gửi cho (B) địa chỉ của mình. (B) sẽ nhận địa chỉ của (A) và gửi cho (C). (C) là những người gửi tặng sách về địa chỉ cho (A). Còn (D) sẽ gửi tặng sách (B) theo địa chỉ mà (C) cung cấp…
Cứ thế, số người chơi được nhân rộng. Những người chơi cùng trao đổi địa chỉ của nhau, và gửi đi cuốn sách của mình.
Rất nhiều người hồ hởi tham gia phong trào. Một số người tham gia tặng sách đã thành lập nhóm trên facebook với tên “#savetheculture #bookexchange #vietnam”. Tại đây, một người chơi có tên Nguyễn Thị Nhật Linh chia sẻ tấm ảnh chụp các gói bưu phẩm mình gửi đi. Không chỉ tặng một cuốn, trong ảnh của Nhật Linh cho thấy có ba hộp sách được chủ nhân gửi tặng cho người không quen biết, kèm dòng trạng thái: “Mới hôm qua đi gửi các ẻm xong :)) trời mưa, bị ướt như chuột lột ấy. Mong các em ấy về chủ mới an toàn :))”.
Đã có người gửi tặng, ắt sẽ có người nhận được sách. Doãn Quỳnh Trang (sinh năm 1986, đang làm việc tại công ty Navibank) là một người chơi may mắn nhận về nhiều sách. Quỳnh Trang đã gửi tặng cuốn Tôi vẫn nghe tiếng em thầm gọi, và bất ngờ nhận về bốn cuốn Chuyến phiêu lưu diệu kỳ của Edward Tulane, Bóng hình của gió, Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, và Những người vay mượn tí hon. Tất cả sách nhận về đều từ những người mà Quỳnh Trang không quen biết, đúng như ý nghĩa của phong trào. “Cảm thấy rất hồi hộp mỗi khi có bưu phẩm đến :)) mừng là các bạn gửi truyện đều có thông tin liên lạc ở người gửi để mình có thể nhắn tin cảm ơn” – Quỳnh Trang chia sẻ cảm xúc khi nhận sách.
![]() |
Trong ảnh, bạn Nguyễn Trần Nguyên Trinh bọc gói cẩn thận, đẹp mắt những cuốn sách mang đi tặng cho người lạ. |
Bên cạnh những người may mắn, có những bạn “thất bại” khi tham gia trò chơi. Vũ Quỳnh Mai (sinh năm 1988, nhân viên truyền thông công ty AZ Book) đã gửi đi cuốn sách mà cô yêu thích. Cô hy vọng một người nào đó sẽ lựa cuốn sách họ yêu thích nhất, hoặc cuốn sách mà họ cảm thấy mang lại nhiều giá trị nhất để gửi cho cô. Và biết đâu những cuốn sách thú vị đó cô chưa từng biết đến… Nhưng chờ mãi Quỳnh Mai vẫn chưa nhận về cuốn sách nào.
Tuy thất bại với trò chơi, nhưng Quỳnh Mai không buồn. Trái với nhiều người hoài nghi cho rằng #SaveTheCulture chỉ là một trò chơi “đa cấp”, Quỳnh Mai có cái nhìn tích cực. Cô nói: “Đây là một phong trào khá thú vị. Là một người yêu thích đọc sách, tôi thường có thói quen tặng sách mọi người vào mỗi dịp đặc biệt hoặc thi thoảng là một ngày đẹp trời, gặp một cuốn sách thú vị thì gửi tặng. Vì thế, tự nhiên gửi một cuốn sách đến cho một người bạn của mình và rủ bạn cùng tham gia cũng hay đấy chứ”. Mai cho biết, nếu có một phong trào về sách thú vị như vậy, cô vẫn tham gia và hy vọng những phong trào về sách sẽ thực sự lan tỏa đến nhiều người.
Ngay cả những người thành công với trò chơi như Doãn Quỳnh Trang cũng không quá đặt nặng vấn đề nhận lại sách khi tham gia phong trào. Với Trang, đó chỉ là một trò chơi dành cho những kẻ lãng mạn, gửi một quyển sách đi và mong người nhận sẽ thích. Nếu nhận được phản hồi từ người nhận sách thì sẽ rất vui, nếu nhận được sách từ người khác thì càng vui hơn. Nhưng nếu không nhận được sách cũng không sao cả. “Giống như buộc thư vào bóng bay thả lên trời hoặc cho vào chai ném xuống biển, có thể không nhận lại được gì những bản thân việc làm (chứ không cần kết quả) đã rất thú vị rồi” – Quỳnh Trang nói.
Theo Zing" alt=""/>Cộng đồng mạng thích thú tặng sách cho người lạNhững câu chuyện phiếm nên chỉ dừng lại ở mục đích chính của nó. Bạn không nên đi quá sâu ngay từ những câu nói mở đầu cuộc hẹn. Hãy kết nối với đối phương trên những mặt nổi của họ trước khi đào sâu vào những câu chuyện nội tâm.
Sophia Dembling - tác giả của cuốn "Introverts in Love: The Quiet Way to Happily Ever After" có câu: "Cuộc nói chuyện có thể tiến xa hơn về sau, nhưng bắt đầu cuộc trò chuyện với quá nhiều thông tin chưa bao giờ là một điều tốt".
Ngoài ra, bạn không nên lo lắng rằng đối phương sẽ không thích những hành động tán tỉnh của bạn, bởi mấu chốt của những cuộc hẹn hò là như thế: tán tỉnh. Dù có là ai đi nữa, chúng ta đều coi những câu nói ngọt ngào ấy là lời khen.
Thả mình vào bữa tiệc
Người hướng nội thường cố gắng né tránh các bữa tiệc, hoặc tìm đến những góc nhỏ ở đó để làm việc riêng hoặc chờ cho đến khi mọi thứ kết thúc. Việc này sẽ giới hạn cơ hội gặp gỡ những người mới của bạn.
Thay vào đó, hãy cố gắng từng bước một phá bỏ hàng rào ngăn cản bản thân, tiếp chuyện rồi dần dần bắt chuyện với người khác. Dù bạn có cảm thấy cách nói chuyện của mình chẳng giống ai, thì đừng lo lắng, bởi một trong số những người ấy, sẽ có một người thích sự đặc biệt đó ở bạn.
Nếu cảm thấy áp lực khi có quá nhiều ánh mắt xung quanh, bạn hoàn toàn có thể mời vài ba người hợp nói chuyện với bạn ra ngoài hoặc hẹn lại sau bữa tiệc ở một nơi nào đó đỡ ồn ào hơn.
Cởi mở trong những câu hỏi ngẫu hứng
Lần sau khi đi đến quán cà phê yêu thích của mình, đừng vội đeo tai nghe lên và ngăn cách bản thân khỏi cuộc sống bên ngoài. Hãy thử rời mắt khỏi điện thoại, lắng nghe những câu chuyện đang diễn ra xung quanh và có thể dần dần bắt chuyện để làm quen được nhiều người bạn mới.
Nhỡ đâu, "người ấy" của bạn đang chỉ ngồi ngay bàn đối diện, chẳng phải đó sẽ là một điều tiếc nuối khi hai bạn nhìn thấy nhau, mà không ai dám mở chuyện hay sao?
Gặp gỡ nhiều người trên mạng
Những người hướng nội thường có xu hướng thể hiện bản thân tốt hơn khi viết thay vì nói chuyện. Bởi vì lí do đó, hãy tham gia một nền tảng mạng xã hội và tiếp xúc với những người mới ở trên đó.
Laurie Helgoe - nhà tâm lý học và tác giả của "Introvert Power: Why Your Inner Life Is Your Hidden Strength": "Cơ hội cho những người hướng nội hoàn toàn mở rộng trên Internet, khi bạn có thể kết nối và hẹn hò với bất kì ai chỉ qua những câu văn ngắn gọn".
Đừng cố gắng trở thành một người khác
Bạn sẽ chẳng nhận được lợi ích gì từ việc giả tạo một trang cá nhân "hướng ngoại" để thu hút người khác đâu. Nếu bạn nói rằng mình thích những chốn đông người, tiệc tùng và ăn uống, thì một ngày nào đó, bạn sẽ phải thực hiện những điều đó.
Vậy nên, đừng cố gắng trở thành một người khác khi mình còn có nhiều giá trị hơn thế. Chỉ khi bạn thành thật với bản thân mình, bạn mới có được niềm tin và sự yêu thương từ người khác.
Đừng chỉ tập trung vào bản thân mình
Có hai loại người khi đến buổi hẹn. Một là những người bước vào phòng và nói "Tôi đến rồi". Hai là "Bạn đây rồi". Thay vì cảm thấy bị áp lực bởi đám đông và suy nghĩ rằng "Tôi đến rồi ai đó hãy ra nói chuyện với tôi" thì hãy tìm một đến hai người trong số đó và "Bạn đây rồi, hãy cùng nói về chuyện này nhé". Tập trung vào từng cuộc giao tiếp và tìm hiểu từng người một.
Tập trung phát triển một sở thích hoặc gặp gỡ nhiều người qua các hoạt động khác nhau
Điều đầu tiên bạn cần phải làm chính là xác định một tư tưởng phóng khoáng từ bây giờ: hãy cố gắng bước ra khỏi giới hạn mà bản thân tự đặt ra. Hãy tham gia một lớp học mới, một cuộc phiêu lưu mới hoặc tình nguyện đóng góp vào những hoạt động cộng đồng mà bạn quan tâm.
Những việc này sẽ vừa giúp bạn tìm được người ấy vừa giúp bản thân phát triển hơn. Đừng nghĩ việc hẹn hò chỉ dừng lại ở những quán bar hay các câu tán tỉnh sến súa, tình yêu có thể được tìm thấy ở bất cứ đâu.
Tình yêu nghĩa là sẻ chia để cùng nhau xây dựng một mối quan hệ bền chặt lâu dài. Nhưng mọi chuyện sẽ như thế nào nếu người yêu không có chí tiến thủ, thậm chí còn xin mẹ tiền để trả "tình phí"?
" alt=""/>Lời khuyên hẹn hò cho những người hướng nộiChúng tôi cùng đi dạo trên đường Nguyễn Huệ. Nằm ngay trung tâm thành phố, con đường lúc nào cũng nhộn nhịp. Người bạn đi cùng - chị Ngọc Thuần - bất chợt hỏi tôi: "Anh có biết lịch sử con đường này không?".
Từng là một con kênh
Chị Thuần là người Sài Gòn. Chị có một thời gian dài, từ thuở thiếu thời cho đến quá nửa đời người sống tại khu vực này. Chị yêu con đường, yêu từng ngõ ngách, từng mái ngói cong vênh trên những ngôi nhà cũ xưa.
![]() |
Ngày 11/04/1861, Kinh Lớn được đổi tên thành kênh đào Charner, hai bên bờ kênh là hai con đường chạy song song được mang tên đường Rigault de Genouilly và đường Charner. (Ảnh Internet). |
"Anh có nghĩ rằng, đường Nguyễn Huệ nguyên thủy là con kênh không?" chị hỏi.
Chị nói tiếp: "Ông nội tôi từng kể, trước khi có con đường nơi đây là con kênh, gọi là Kênh Lớn. Kênh chạy dài từ bờ sông Bến Nghé đến chỗ bây giờ là UBND TP.HCM, rồi con kênh rẽ sang phía Nhà hát Thành phố và tiếp tục chạy dài tới Sở Thú bên cầu Thị Nghè.
Hồi ấy, chợ Bến Thành được triều đình nhà Nguyễn xây dựng bên bờ kênh. Sinh hoạt nơi đây nhộn nhịp. Người Việt, người Hoa, người Chà, người Miên... xây nhà san sát để buôn bán dọc theo kênh. Họ dựng những tiệm hủ tiếu, thịt quay, cháo cá, cà phê, thuốc bắc của người Hoa và đôi ba tiệm của người Chà bán vải, tạp hoá, nước hoa ...
Năm 1860 chợ Bến Thành mới được xây dựng lại ở phía nam Kênh Lớn. Trước mặt chợ là một con đường dọc theo kênh được đặt tên đường Charner. Bên kia bờ kênh là đường Rigault de Genouilly.
![]() |
Trở thành đại lộ Nguyễn Huệ vào năm 1956, một trong những con đường đẹp nhất, chốn 'cực phẩm phong lưu' của Sài Gòn xưa. Ảnh: Internet. |
Vào năm 1887, người Pháp cho lấp con kênh và sát nhập hai con đường lại làm một thành đại lộ Charner. Dân địa phương thường gọi là đường Kinh Lấp để đến năm 1956 trở thành Đại lộ Nguyễn Huệ.
Chị Thuần nói tiếp: "Để có được như hôm nay, đường Nguyễn Huệ phải trải qua một chặng đường khá dài, 129 năm để hình thành và phát triển".
Ngày 29/4/2015, đường Nguyễn Huệ chính thức trở thành phố đi bộ đầu tiên trên cả nước. Phố đi bộ Nguyễn Huệ có chiều dài 670m, rộng 64m với những tiện nghi hiện đại đang chờ đón những người yêu mến Sài Gòn.
Con hẻm đặc biệt nhất Sài Thành
Chúng tôi tiếp tục dạo chơi trên đường Nguyễn Huệ và dừng trước một con hẻm.
Con hẻm mang số 53, dài chưa đầy 100m rộng chừng 4m. Vào đầu thập niên 1970, hẻm có tên là hẻm Ba Sườn, vì đầu hẻm có hàng hủ tíu xào, mì xào giòn của anh Ba Sườn.
![]() |
Hẻm 53 chật hẹp |
Những năm đầu thập niên 80, cặp vợ chồng tài danh, ca sĩ Phương Hồng Ngọc và kịch sĩ Ngọc Đức thường hay lui tới để ăn món mì xào giòn ngon tuyệt vời của anh chàng Ba Sườn. Người này chuyên mặc áo ba lỗ và quần xà lỏn để "thao tác".
Ngày trước, cư dân trong hẻm 53 đa phần là người Hoa. Họ đa phần là những người lao động chân tay.
![]() |
Nhiều nhà xuống cấp được che đậy. |
Họ sống thành từng cụm, ít qua lại với những người Việt ở mặt tiền. Bà con trong hẻm làm nhiều ngành nghề như lao động phổ thông hoặc buôn bán lặt vặt. Nhưng dù nghèo hay giàu cuộc sống của người dân trong hẻm 53 cũng rất hiền hòa.
"Cả một thời gian dài sống ở đây, tôi chưa bao giờ thấy họ to tiếng, đánh lộn với nhau", chị Thuần khẳng định.
Hồi ấy, những người buôn bán trước hiên nhà như chú Mười bán viết Parker, chị Cửu bán thuốc lá... hoặc những người buôn bán nhỏ trong hẻm đều thể hiện mối thân tình với nhau.
![]() |
Chế biến thức ăn ngay tại hẻm |
Chúng tôi gặp ông Trần Thành đang cởi trần ngồi trước cửa nhà. Ông là cư dân lâu đời nhất trong con hẻm này. Cựu huấn luyện viên bơi lội 80 tuổi này cho chúng tôi biết, cả hẻm có khoảng hơn 20 căn nhà nhưng đã đổi chủ. Nhiều nhà đã xuống cấp.
Người xưa không còn nhiều nhưng vẫn giữ được nét thuần khiết của con hẻm xưa. Cả hẻm bây giờ ai nấy đầu lao vào cuộc mưu sinh, bán cơm, giữ xe và nhiều công việc lặt vặt khác.
![]() |
Ông Trần Thành, cư dân lâu đời nhất tại hẻm. |
Chúng tôi dạo một vòng. Buổi trưa, công nhân các công trình, viên chức các cơ quan gần đó tấp nập đi vào. Nơi đây có những bữa cơm trưa ngon miệng nhưng rẻ tiền đang chờ họ. Họ ngồi cạnh nhưng bức tường đầy rêu phong. Cuối hẻm, một cầu thang bằng bê tông chắn ngang một phần đường.
"Đã là người Sài Gòn xưa không ai không biết nơi này. Dấu tích một thời quán cơm Bà Cả Đọi vẫn còn đây nhưng những người khách năm xưa và cả bà chủ quán đều không còn", chị Thuần cho biết.
Có thể thấy, khó có thể tìm được con hẻm thứ 2 mang đầy ấn tượng của Sài Gòn như hẻm 53.
..." alt=""/>Phố đi bộ Nguyễn Huệ: Chốn 'cực phẩm phong lưu' của Sài Gòn xưa
|